https://www.tiktok.com/@tuvitamthanh?_t=ZS-8vm6J3kKHTT&_r=1
Mọi người thấy hay có thể ủng hộ duy trì blog qua
STK: Vcb: 0171003478500 - Nguyen Thanh Tam
Momo: 0774981706. - Nguyen Thanh Tam
Nếu mọi người muốn xem thêm bài viết nào cứ liên hệ mình nha.
Zalo đặt lịch xem tử vi: 0774981706
Ai giết lái xe tắc xi Hoàng Song Phúc? - Ông Phúc Dụ
Bản án phát sinh vào đêm ngày hai mươi tám tháng tám năm dân quốc bảy mươi tám (âm lịch ngày hai mươi tám tháng bảy năm Kỷ Tị) rạng sáng ngày hai mươi chín, địa điểm vụ án phát sinh là ngoài đồng thấp ngoại ô trấn Dương Mai huyện Đào Viên.
Ngày mười tám tháng sáu năm dân quốc tám mươi (âm lịch ngày bảy tháng năm năm Tân Mùi) cục cảnh sát hình sự thu hoạch được manh mối, báo cho phân cục quản hạt khu Dương Mai cùng giải quyết phá án và bắt giam.
Một trong những nghi phạm của vụ án là Phạm Minh Tường, nam, năm mươi mốt tuổi, sinh giờ Tuất ngày mười chín tháng hai năm Nhâm Dần, đã phán xử tử hình và tám mươi hai năm tù, tổng án là xử bắn đền tội.
Nghi phạm thứ hai là Ngô Hải Minh, nam, sinh giờ Mùi ngày mười một tháng chín năm năm mươi bốn dân quốc, bị phán tù chung thân, hiện tại vẫn đang chấp hành án tù.
Buổi sáng ngày hai mươi chín tháng tám năm bảy mươi tám dân quốc, ở đường nhỏ ngoài bãi đồng ruộng thấp ngoại ô trấn Dương Mai một lão nông dân đang muốn tìm một chỗ bụi cỏ để đi vệ sinh thì đột nhiên phát hiện trên mặt đất đầy dấu giày có vết máu, dấu giày ở gần bụi cỏ cũng dính máu khắp nơi, có một vài vết xám trên một thi thể sưng vù, nên kinh hoảng đi phân cục cảnh sát Dương Mai báo án.
Thi thể toàn thân đỏ tươi, bụng phá lòi cả ruột, trên thân lít nha lít nhít vết đao giống như tổ ong. Sau khi kiểm sát trưởng phê duyệt pháp y khám nghiệm, phát hiện người bị hại toàn thân cao thấp có bốn nhát dao, nhất là phía sau lưng, từng đao đều là trí mạng.
Sau cây phân cục Dương Mai tìm thấy ở hồ nước gần bụi cổ một chiếc xe con lật nghiêng, chỗ ngồi bị đâm rách, kính bị vỡ, trên xe đầy vết máu. Bên đường cách hiện trường điều tra không xa cảnh sát nhặt được một chiếc mũ màu đen có thêu chữ Y, bên cạnh chiếc mũ có một vũng máu, mặt khác còn có vết máu nhỏ giọt ở chỗ ô tô bị lật và nhỏ giọt liên tục ở bên cạnh đường cái. Như vậy có thể phỏng đoán hung thủ có khả năng cũng bị thương.
Qua điều tra thì người chết đón khách tại đường rẽ Dương Mai, nhà ở trấn Dương Mai, hiện vẫn chưa lập gia đình, ba mươi bốn tuổi, đàn ông, tên là Hoàng Song Phúc. Hoàng mỗ vì chưa lập gia đình nên không vướng bận quá nhiều chuyện nhà, bình thường luôn chờ đón khách ở đoạn đường rẽ này, hai ba giờ sáng cũng có thể ở đó chờ khách.
Phân cục hình sự Dương Mai triển khai điều tra nghe ngóng các quan hệ của người bị hại ở vùng đó, triệu tập khoảng mười người đã từng tiếp xúc với người chết, cuối cùng phát hiện một manh mối tựa hồ rất có giá trị.
Nguyên lai sau hôm phát sinh huyết án, có người trông thấy một bãi máu lớn ở đường rẽ gần Dương Mai cạnh quán "Tân lang Tây thi" (ND: Đây là một loại cửa hàng bán trầu cau và thuốc lá có các cô gái mặc hở hang rất nổi tiếng ở Đài Loan). Sau khi truy tra, phát giác nhà này có chút gút mắc ân oán với người chết Hoàng Song Phúc. "Tân lang Tây thi" này là do một người phụ nữ họ Cổ và một người họ Dương (Dương O Từ) cùng kinh doanh, người bị hại Hoàng Song Phúc là khách quen ở đây, bình thường cũng sẽ nghỉ ngơi ở trong tiệm. Nhưng miệng Hoàng Song Phúc lại hay bô bô, thường xuyên khoe khoang khi uống rượu là có thậm thụt với nữ chủ nhân họ Cổ còn khoe dây chuyền đeo trên cổ là do Cổ nữ tặng cho mình. Vì thế, Dương O Từ từng nhiều lần phát sinh tranh chấp với Hoàng Song Phúc. Rất nhiều lời ra tiếng vào để cảnh sát hoài nghi Dương O Từ có thể có khả năng tìm người xử lý Hoàng Song Phúc.
Cảnh sát khóa chặt Dương O Từ và liên tục thẩm vấn nhiều lần, nhưng kết quả kiểm chứng, đêm vụ án phát sinh Dương O Từ ngủ tại nhà mình, cũng không đến tiệm "Tân lang Tây thi". Dương O Từ trên thân cũng không có vết thương, cũng không có chữa thương ở đâu cả, vết máu trước cửa tiệm có nhóm máu A, còn Dương O Từ lại có nhóm máu O là không hợp. Trọng yếu nhất chính là thông qua điều tra hàng xóm thì đều nói Dương O Từ không có bất kỳ cử động dị thường nào hoặc tiếp xúc với phần tử không tốt nào cả. Nguyên lai phân cục Dương Mai hi vọng là sắp phá được án thì tình tiết của vụ án lại giằng co khiến không thể nào đột phá mà thất bại.
Tổ hình sự Dương Mai phụ trách điều tra và giải quyết án này tuy đã toàn lực điều tra, nhưng từ đầu đến cuối vẫn không tìm được đầu mối. Về điều tra và giải quyết hình án mà nói, một tuần mà không có đột phá thì đã mất tiên cơ, hãm nhập giằng co, qua một tháng càng khó, ba tháng không phá rất có thể thành tử án. Án này nhoằng cái kéo hai năm. Cảnh sát Dương Mai một mực hoài nghi vì sao cùng ngày vụ án phát sinh nhưng điều tra nghe ngóng các bệnh viện gần đó không có người bị thương nào chạy chữa cả, ngoài ra cũng không có người nào cung cấp được bất luận manh mối khả nghi nào hết. Hoàng Song Phúc mệnh án thành án chưa giải quyết.
Sáng ngày mười bảy tháng sáu năm tám mươi, Ngô Xương Tông cùng học với ta tại trường cảnh sát lại cùng được điều về công tác tại tổ trinh sát số hai cục hình sự nhận được một cú điện thoại của một người bạn ở Đào Viên, anh ta vừa nghe điện thoại vừa ghi chép. Cúp điện thoại xong nói có manh mối về vụ án chưa được phá từ hai năm trước phát sinh ở phân cục Dương Mai rồi rủ ta đi một chuyến đến Đào Viên gặp mặt người bạn cung cấp đầu mối. Vì tuổi hai người chúng ta tương đương, lý niệm phá án khá giống, lại là đồng học, phối hợp phá án có thể nói là mười phần ăn ý. Ngô huynh biết ta nhàn rỗi thích "nghiền ngẫm", do đó trên đường cao tốc đến Đào Viên anh ta hỏi: "Tiên tử! Cậu tính toán xem chúng ta xử lý vụ án này có hi vọng hay không?". Lúc đó ta lấy Thiên can của ngày dùng xúc cơ pháp tính trên tay rồi cười cười trả lời: "Ngon, phá tốt!". Anh ta cũng cười to nói: "Làm! Cậu mà đoán láo thì hủy chiêu bài, không phá được án thì lột da cậu ra!" Anh ta lại tiện tay đưa cho ta một tờ giấy lúc nãy ở văn phòng nghe điện thoại rồi ghi chép xong nói: "Nhìn xem hai người này có thể bắt được không? Bắt thằng nào trước! Có phải là bọn hắn làm hay không?"
Ta cố ý nói: "Ta tịch thu hồng bao, cậu không tin còn muốn lột da ta sao còn hỏi cái con khỉ gì?"
Anh ta lại đứng đắn nói: "Da cậu chả ai cần. Muốn nhờ ta lột da cậu, cậu còn phải trả hồng bao cho ta mới đúng!"
Ta nói không lại được với cậu ta nên đành giở quyển lịch vạn niên ra rồi chuyển đổi sang âm lịch ngày tháng năm sinh của hai đối tượng được viết trên tờ giấy là "Phạm Minh Tường" và "Ngô Hải Minh", lại dùng xúc cơ pháp để lấy giờ sinh, phân biệt an lá số để suy đoán, ta nói với Ngô huynh: "Hai người này năm nay đều phạm Quan Phù, hẳn là có thể bắt được, họ Phạm hẳn là có thể bắt trước, dựa trên phẩm chất của hai người này mà nói, chỉ cần bắt được họ Phạm là sẽ có thể đột phá, họ Phạm tương đối có quan niệm về nhân quả tôn giáo, do đó dễ thuyết phục".
Lúc này xe cũng đến chỗ bạn của Ngô huynh. Nguyên lai nơi phát ra manh mối là một người bạn của Ngô huynh là dân trong nghề nói cho anh ta biết hai năm trước, ngày hai mươi bảy tháng tám hai người đang ngồi nhậu thì có bạn là Phạm Minh Tường, Ngô Hải Minh rủ anh ta tìm đối tượng bắt cóc, làm chút tiền để tiêu, nhưng bị anh ta cự tuyệt. Sau đó cũng lâu không gặp lại hai người Phạm, Ngô. Gần đây mới thấy một trong số đó là Phạm Minh Tường xuất hiện, nhưng thường xuyên uống rượu rồi sau đó không hiểu sao cứ khóc rống lên, cũng thỉnh thoảng xắn tay áo lên thì thấy tay trái có vết thương bị đao chém. Điều này khiến anh ta liên tưởng đến vụ án Hoàng Song Phúc hai năm trước có thể là do hai người họ làm, vì trên báo chí có nói khả năng là hung thủ cũng bị thương. Ngoài ra cũng có nghe ngóng được Ngô Hải Minh cũng có đi sửa răng.
Hai người chúng ta sau khi nghiên cứu cho rằng khả năng là tám chín phần mười, nhưng vì bản thân không hiểu kỹ càng toàn bộ tình tiết của vụ án, sau khi xin chỉ thị của tổ trưởng thì ngày thứ hai ngày mười tám tháng sáu đầu tiên điện thoại liên lạc cảnh sát hình sự Ngô Thanh Diệu ở phân cục hình sự Dương Mai là người phụ trách vụ án này để lấy hồ sơ vụ án, sau đó chúng ta mới đến phân cục hình sự Dương Mai. Hai đơn vị trao đổi cụ thể, cũng điện thoại báo cáo nên kiểm sát trưởng phụ trách vụ án. Vì không có đầy đủ chứng cứ, kiểm sát trưởng không đồng ý ra lệnh bắt và khám nhà. Bất đắc dĩ chỉ có thể dùng cách thăm hỏi đến nhà Phạm Minh Tường để mời đến phân cục nói chuyện. Nhưng Phạm mỗ không có ở nhà, bố anh ta cũng là người thành thật, rất khách khí mời chúng ta ngồi ở phòng khách rồi cũng đưa chúng ta vào phòng ngủ của Phạm mỗ để chứng minh con mình xác thực không có trong phòng. Có lẽ là linh cảm, có lẽ là kinh nghiệm của một cảnh sát hình sự già dặn, ta nhìn quanh gian phòng thấy chân giường chất đống vỏ chai rượu rỗng, trên tủ đầu giường có một bản lục pháp toàn thư, gối đầu giường cũng có một chuỗi phật châu. Một sát na linh cảm này nói cho ta là hắn không sai được! Vì Phạm mỗ chỉ tốt nghiệp Quốc Trung, xem lục pháp toàn thư làm cái gì? Phật châu là đang cầu xin phù hộ cái gì? Tâm linh vì sao không an? Phải chăng ngủ không được nên mới mượn rượu gây tê cho dễ ngủ?
Chúng ta bảy người trước khi rời khỏi Phạm gia hỏi bố hắn là thường con ông ta khi nào sẽ về? Ông ta nói con mình đi dép ra ngoài nhưng không biết lúc nào về. Bằng câu nói này, chúng ta nhận định Phạm mỗ đi dép lê thì nhất định không đi xa, rất có thể đi chơi bi a hoặc chơi game thôi. Do đó quyết định theo nhân viên của phân cục Dương Mai qua mấy phòng bi a và quán game để tìm. Trời xanh không phụ lòng người, quả nhiên tại một quán bi a tìm được Phạm Minh Tường, nhưng không có lệnh bắt nên không thể tùy tiện túm hắn nên đành phải lấy lý do có người đến phân cục tố cáo hắn lái xe đâm người khác bị thương rồi bỏ trốn, mời hắn cùng chúng ta về phân cục để xác nhận. Hắn cãi chính mình không có lái xe, chắc chắn là sai. Chúng ta nói cứ đến phân cục gặp đối phương đã rồi nói, hắn mặc dù miệng lầu bà lầu bầu nhưng cũng theo chúng ta trở lại phân cục.
Bởi vì bản án là do quản hạt khu chủ sự, chúng ta không thể giọng khách át giọng chủ, đến phân cục thì cũng chỉ ngồi ở phòng thẩm vấn để tiểu tổ chuyên án Dương Mai làm việc. Phạm mỗ hỏi là ai tố cáo hắn lái xe đâm người ta? Nhân viên chuyên án chỉ vào một tập hồ sơ trên bàn trong đó có bức ảnh chụp hiện trường người chết hỏi hắn hai năm trước vụ án này có phải là hắn gây ra hay không? Phạm mỗ thề thốt phủ nhận. Kỳ thật cho dù là ai thì cũng đều sẽ thề thốt phủ nhận, không phủ nhận thì có là thằng điên! Dù nhân viên chuyên án phân cục Dương Mai thẩm vấn hơn một giờ, nhưng Phạm Minh Tường từ đầu đến cuối kiên quyết không thừa nhận phạm án.
Ta nguyên bản thờ ơ lạnh nhạt ngồi một bên với Ngô huynh, cũng thuận tiện giúp cảnh giới. Bọn họ thực sự hỏi mãi mà không được, liền hướng lão Ngô nói: "Các ông đến hỏi một chút xem sao!" Ngô huynh đi qua, ta cũng đi theo, lão Ngô phí hết một phen cãi vã thuyết phục hắn nhận tội, nhưng Phạm Minh Tường vẫn như cũ không thừa nhận phạm án. Lão quốc đại (ngoại hiệu của Ngô Huynh, biểu thị già thế rồi mà còn không về hưu, hay là phải giống những đại biểu quốc đại trước kia bị bức lui) nguyên bản có phong độ, có năng lực, có tu dưỡng, được đồng sự kính trọng, lúc này có lẽ vì Phạm Minh Tường trợn mắt bịa đặt, nhất thời bị chọc giận đột nhiên vỗ một cái thật mạnh lên bàn rồi đứng lên, văng tục một phát là cho ta ngồi một bên cũng giật bắn mình. Ta cũng đứng lên quát lão quốc đại: "Làm cái gì thế! Ông ra ngoài đi! Mạng người quan trọng, nếu thật không phải hắn làm, chúng ta cũng không thể ép buộc hắn thừa nhận, nếu thật là hắn làm, ông trời có mắt, người chết âm hồn bất tán, hắn tuyệt đối chạy không thoát, cuối cùng sẽ phải thừa nhận!" Ta một mặt đẩy lão Ngô ra, một mặt cố ý lầu bầu cho Phạm mỗ nghe. Lão Ngô rất tức giận quát ta: "Sao! Ông đẩy cái gì?" rồi ra vẻ tâm không cam, tình không nguyện mà bỏ ra khỏi phòng. Ta có nói qua chúng ta hai người khi cộng tác phá án thì diễn kịch cực kỳ ăn ý. Ta sau đấy lại đề nghị các đồng nghiệp ở phân cục Dương Mai chỉ lưu lại một người hỗ trợ còn lại ra ngoài tất. Ta nhìn vị đồng nghiệp ở phân cục miệng vẫn lẩm bẩm một mình: "Phá án bằng lương tâm chứ sao lại làm kiểu này, vạn nhất oan uổng người thì nghiệp chướng cần chính mình gánh, ta tải không được! Cảnh sát vì thái độ và khẩu khí như thế nên luôn khiến người khác có ấn tượng xấu là bôi đen mọi thứ”.
Ta bảo vị đồng nghiệp đưa cho Phạm mỗ một điếu thuốc rồi châm thuốc cho hắn, nói với hắn: "Cậu và tôi vốn không quen biết, cũng không thù không oán, tôi sẽ không vô duyên vô cớ tìm cậu gây phiền phức. Chúng ta là người với người, dù mỗi người là một nhân vật khác biệt, nhưng nhân cách đều giống nhau, tất cả mọi người nói chung là nên tôn trọng nhau. Cậu phạm pháp, vì bảo vệ mình, đương nhiên sẽ cãi chày cãi cối, đây là bình thường, không thể trách cậu, cái này gọi là người không tự tư trời tru đất diệt".
Ta từ trong túi quần lấy ra lá số của Phạm mỗ hôm qua đã dùng xúc cơ pháp để an rồi đặt ở trước mặt hắn nói: "Hoàn cảnh lớn lên của cậu không tốt đúng hay không? Tôi sớm đã tính ra có thể tìm được cậu! Xúc cơ pháp giống như bói toán, trong nhân thế rất nhiều chuyện mà luôn có một cái con mắt khác trong cõi u minh đang dõi xem, cậu có tin không?" Hắn cúi đầu không có trả lời. "Cậu có phải ra đời ngày mười chín tháng hai âm lịch hay không?" Ta hỏi hắn. Hắn gật gật đầu nói: "Phải". "Có biết chính xác giờ sinh là lúc nào hay không?" Ta hỏi tiếp. "Mẹ tôi nói là hơn chín giờ đêm, chưa đến mười giờ” Hắn chậm rãi đáp. "Tôi sẽ giúp cậu an một lá số chính xác xem là có phạm Quan Phù hay không".
Ta không đợi hắn trả lời, tự mình an một lá số cho hắn, ta bảo hắn đứng lên di chuyển cái ghế qua hướng tây nam nam, ta cũng tự mình chuyển vị trí đến phía nam bàn thẩm vấn cùng hướng với hắn. Đồng thời đem lá số bày đặt trước mặt hắn nói: "Gia đình cậu thật sự tương đối nghèo, bởi vì sao Vũ khúc chủ Tài tinh, tọa Điền trạch hoá Kỵ năm sinh. Cung Điền trạch can Mậu lại làm Thiên Cơ tinh hóa Kỵ phi lạc cung Thiên di bản Mệnh xung cung bản Mệnh, chính là duyên mỏng với lục thân, không được trợ giúp, vì Kỵ xung là vô duyên, mọi thứ chỉ có dựa vào tự mình có đúng hay không?" Hắn gật gật đầu đáp "Phải".
"Cậu làm việc không chuyên nghiệp, nhưng trong tâm lại thích vẽ vời bay bổng cao xa, tiền trinh không nguyện kiếm, tính tình lại không tốt, quan vận luôn không như ý có đúng hay không? Cũng thường xuyên là truy cầu tiền tài và người khác phái, ở bên ngoài lêu lổng với bạn bè đúng hay không?"
"Cái xấu nhất trong lá số này của cậu chính là cung Phúc đức là cung vị tạo hóa của người đó, thiên can Đinh làm Thái Âm hóa Lộc bay vào bản Mệnh, làm Phúc đức Cự Môn tinh tự hóa Kỵ, Cự Môn là ám tinh, biểu thị chính mình tùy hứng, âm thầm làm qua sự tình thương thiên hại lí. Nhất là hành vận của cậu bây giờ chính là đại hạn hai mươi sáu đến ba mươi lăm tuổi ở đúng cung Phúc đức bản Mệnh tự hóa Kỵ, năm nay ba mươi tuổi lưu niên và đại hạn trùng điệp, biểu thị năm nay sẽ bị báo ứng, vì bay vào cung bản Mệnh Thái Âm hóa Lộc tinh lại tự hóa Kỵ, là cung vị Phu thê của đại hạn, cũng chính là lưu niên Kỷ Tị năm trước hai mươi tám tuổi, nói rõ năm trước hai mươi tám tuổi lưu niên Kỷ Tị cậu từng làm qua chuyện sai lầm thương thiên hại lí, có đúng hay không?"
Ta một mặt nói một mặt chú ý nét mặt của hắn, thấy hắn sắc mặt tái nhợt, toàn thân run rẩy, ta lại nói tiếp: "Cung giao hữu của cậu tọa Hình, sát hóa Kỵ cũng bay vào cung Phúc đức của cậu, biểu thị cậu kết giao với bạn bè xấu có tiền án, sẽ cho cậu chỗ tốt, giúp cậu làm chuyện thất đức. Cho nên ngoại trừ bản thân cậu ra còn có bạn bè giúp cậu phạm án". Ta liên tiếp phân tích Mệnh Bàn, không đợi hắn trả lời đã giao cho hắn một cái bút và một tờ giấy rồi nói "Cậu viết ra tất cả những người bạn họ Ngô mà cậu biết ra đây".
Hắn một mặt nghĩ một mặt viết ra tên của sáu, bảy người bạn họ Ngô rồi đem bút thả trên bàn nói: "Chỉ có những thứ này".
Ta xem một chút, hắn chưa viết ra tên "Ngô Hải Minh" là đồng phạm trong vụ án, trong lòng ta hiểu rõ nhưng tạm không vạch trần.
Ta thu hồi lá số và bút giấy, bắt đầu nghiêm sắc mặt, vẻ mặt cứng rắn, rất nghiêm túc nhìn hắn nói: "Ta đã phi thường minh bạch nói cho cậu biết, xem từ lá số của cậu, vụ án này trăm phần trăm không có oan uổng gì hết, mà Thiên Hình tỉnh chủ quan phù hình tụng, hóa Kỵ nhập cung Mệnh đại hạn lại là cung Mệnh lưu niên năm nay. Liêm Trinh chủ tù tinh, tọa cung có can cung Giáp làm Thái Dương tinh hóa Kỵ bay vào Quan Lộc bản Mệnh xung Phu thê; Phúc đức đại hạn và lưu niên xung Tài bạch; là cung Phụ mẫu tháng năm xung cung Tật ách, là hôm nay ngày bảy tháng năm cung Thiên di lưu Nhật xung cung Mệnh lưu Nhật, số mệnh đã chú định, chạy cũng chạy không thoát, không phải do cậu không thừa nhận"
Hắn mặt không huyết sắc nhẹ nhàng hít một ngụm khẩu khí.
"Đừng chỉ biết thở dài, cậu nghĩ ta là cảnh sát hình sự ở phân cục Dương Mai hay không? Sai rồi! Ta báo cho cậu biết ta là từ cục cảnh sát hình sự trung ương đến đây, đã trải qua quá nhiều đại án, cũng tốt nghiệp trường cảnh sát, quan giai là hai vạch một sao, không nắm chắc thì sẽ không từ Đài Bắc đến tận Dương Mai này mà tìm cậu". Ta nói như thế không có ý gièm pha đơn vị khu quản hạt, mà là để đề cao khí thế bản thân, gia tăng áp lực tinh thần đối với người hiềm nghi.
"Ngươi tốt nghiệp trường gì?" Ta hỏi tiếp. "Quốc Trung" hắn đáp. “Tốt nghiệp Quốc Trung có phải kiểm tra luật sư hoặc tư pháp quan hay không? Hiện tại có kiện cáo gì với ai hay không?" Ta hỏi. "Không có." Hắn đáp. Ta hỏi: "Đã không có, cậu ở nhà xem lục pháp toàn thư làm cái gì?" Hắn lại cúi đầu xuống không đáp. "Cậu tin Phật a? Ta thấy trong phòng của cậu bên cạnh gối có một chuỗi phật châu là của cậu sao?" Hắn không trả lời mà chỉ gục đầu xuống. "Ban đêm không ngủ ngon đi! Giết người oan hồn sẽ quấn thân, đành phải uống rượu gây tê chính mình mới có thể ngủ là rất thống khổ, người tin Phật đều hẳn phải biết cái đạo lý gì gọi là bỏ xuống đồ đao lập địa thành Phật đi!"
"Việc cậu không dám viết ra tên của một gã bạn họ Ngô nữa gọi là Ngô Hải Minh đã nói rõ hai năm trước đêm ngày đó Ngô Hải Minh và cậu cùng phạm án sát hại lái xe taxi Hoàng Song Phúc, tại hiện trường cũng có ngươi thụ thương lưu lại vết máu, hôm nay cậu chịu khó thừa nhận, thử máu so sánh DNA cậu không thừa nhận cũng không được, cái Quan Phù này là tránh không khỏi. Đem tay áo cậu kéo lên xem, vết thương trên cánh tay mãi mãi là ký hiệu nguyền rủa của người chết, cậu nói xem sao lại tổn thương như thế? Lúc bị thương trị liệu tại bệnh viện nào? Chúng ta giúp cậu kiểm chứng cũng có thể trả lại trong sạch cho cậu".
Ta muốn toàn lực nhất cử đột phá phòng tuyến tâm lý, không chờ hắn trả lời lại hỏi: "Đêm hôm đó có phải uống rượu xong nhất thời hồ đồ muốn cướp tiền của lái xe hay không, mà anh ta phản kháng, hai người các cậu mới giết chết anh ta?"
Hắn hít một hơi dài cắn môi lắc đầu rồi cuối cùng mở miệng nói: "Được rồi! Ta nói á! Là chúng ta hai người làm không sai, bởi vì anh ta cầm cái tua-vít phản kháng đầu tiên đâm bị thương cánh tay của ta, chúng ta trước đó có uống rượu, bị đâm nên nhất thời rất tức giận, chúng ta lại hợp lực đâm cho anh ta vài nhát, răng của Ngô Hải Minh cũng bị anh ta đánh gãy". "Hai người các cậu đều có dao? Hết thảy đâm Hoàng Song Phúc mấy đao?" Ta hỏi. "Lúc đó tâm lý rất giận, rất khẩn trương nên cứ thế mà đâm, không biết đâm bao nhiêu nhát" Hắn đáp. "Là muốn cướp tiền của anh ta?" "Bởi vì trong nhà không có tiền, trên thân cũng không có tiền, chỉ muốn làm ít tiền, không nghĩ tới anh ta sẽ phản kháng đâm ta bị thương, mới biến thành dạng này. Gần đây thường xuyên có ác mộng, ngủ không yên rất sợ hãi". Hắn hữu khí vô lực đỏ vành mắt đáp. "Cậu nguyện ý đem tình tiết vụ án viết tự bạch không? Chờ một chút chúng ta làm hồ sơ thì cần đồng bộ ghi chép và ghi âm, cậu sẽ không đổi ý chối tội chứ?" "Ta đã nhận thì sẽ trung thực nói cho các ông biết."
Cuối cùng hắn nói với ta, đêm đó sau khi gây án thì đến đường cái đón xe đến bệnh viện tỉnh Lập Đào khám bệnh, về sau chia tay Ngô Hải Minh không có liên lạc lại. Chúng ta đề nghị đồng nghiệp phân cục Dương Mai phái người hoả tốc đến bệnh viện tỉnh Lập Đào tìm bệnh án của hai người Phạm, Ngô vào sáng sớm ngày hai mươi chín tháng tám năm bảy mươi tám, quả nhiên ăn khớp với thời gian vụ án phát sinh, và cũng ăn khớp với bộ vị thụ thương mà nghi phạm cung cấp, nhóm máu cũng ăn khớp với vết máu của hung thủ còn sót lại ở hiện trường. Hai ngày sau, ngày hai mươi tháng sáu năm tám mươi phân cục Dương Mai cũng thuận lợi tóm được một tên đồng phạm khác là Ngô Hải Minh, vụ án đã được phá viên mãn và bắt giam hung thủ.
Theo nhân dịch Tứ hóa đoán tử vong quyết, lấy cung Mệnh đại hạn can Đinh làm Thái Âm hóa Lộc bay vào cung bản Mệnh, cung bản Mệnh can Ất lại làm Thái Âm tự hóa Kỵ xung, đã biết bản đại hạn có tượng tử vong, mà lại lấy cung Nô bộc là cung nhất khí tử chi vị để xem, cung Nô bộc bản Mệnh can Canh Thái Dương hóa Lộc nhập Phúc đức đại hạn, là cung Mệnh lưu niên 32 tuổi Quý Dậu, lưu niên Quý Dậu cung Mệnh can Kỷ chuyển Văn Khúc hóa Kỵ nhập Tử tức bản Mệnh xung Điền trạch, là cung Nô bộc lưu niên xung Huynh đệ, cung Nô bộc là nhất khí tử chi vị, chính là Kỵ nhập con đường tử vong, là Tật ách đại hạn xung Phụ Mẫu, chính là biết năm Quý Dậu 32 tuổi bị xử bắn phục pháp.
Đặc biệt ở đây cần nói rõ chính là, tại sao khi ta chính thức triển khai thẩm vấn đầu tiên lại cần moi ra giờ sinh chính xác của hắn? Vì có giờ sinh chuẩn xác thì khi an lá số phi tinh bố khí mới không gặp sai lầm, mới có thể theo hóa khí xuyên qua quái vị mà đoán nhân sự. Ta sở dĩ cần Phạm mỗ ngồi vào phương tây nam nam vì phương tây nam nam chính là vị trí cung vị cung Phúc đức của Phạm mỗ trên lá số, cung Phúc đức là tạo hóa vị tinh thần vị của một cá nhân, cung Phúc đức can Đinh làm Cự Môn tinh tự hóa Kỵ, để hắn ngồi ở cung vị này sẽ vô hình tăng cường áp lực tinh thần. Ta sở dĩ không ngồi đối diện hắn mà chuyển qua ngồi cùng phương hướng bên cạnh Phạm mỗ cũng chính là ngồi ở Ngọ vị là cung Phụ mẫu trên lá số của Phạm mỗ, Ngọ vị là Ly quẻ là phương nam, mà can cung Bính, có thể tọa tại cung Thiên di của lá số của Phạm mỗ có Thiên Cơ tinh hóa Quyền, lấy "Hóa Quyền" chi khí tới dọa Mệnh của hắn. Đây là vận dụng đẩu số hào quẻ. Cái này có thể ứng dụng trong việc báo danh thi, đi thi, ký kết hiệp đàm, đàm phán, đòi nợ, mua bán cổ phiếu. Nhưng theo nhu cầu khác biệt, lấy hóa khí tinh sẽ có khác biệt.
Thuận tiện cũng lấy lá số của đồng phạm Ngô Hải Minh mà ta dùng xúc cơ pháp bài xuất ra thôi diễn một chút. Hai mươi bảy tuổi đấu quân tại cung Phụ mẫu bản Mệnh, cũng là cung Điền trạch đại hạn, là cung Quan Lộc lưu niên hai mươi bảy tuổi. Rất rõ ràng có thể nhìn ra vị trí khí của năm đó. Tức năm đó vận khí có quan hệ với cơ quan nhà nước (thiên nhân hợp nhất), như vậy là vì việc gì? Vậy cần lấy đại hạn để phân biệt. Cung Điền trạch đại hạn chính là chủ gia vận, cũng là việc của chính mình. Đấu quân chính là chỗ kết khí của lưu niên, là cung Mệnh lưu niên giả mượn, can cung Đinh Cự Môn tự hóa Kỵ là phá thể, đã biết tất có sự tình, sự tình gì? Xem Lộc bay về nơi nào? Đinh Thái Âm hóa Lộc bay vào Huynh đệ bản Mệnh xung cung Nô bộc, rõ ràng có thể biết là bị bạn bè dẫn dắt. Rất ít người nghiên cứu Tử Vi Đẩu Số biết Mệnh Bàn ảo diệu ngay tại cung vị cung Dần. Đó là cái gọi là thiên khai vu tử, địa tịch vu Sửu, nhân sinh vu Dần. Cung Dần chính là nhân chi vị, chủ nhân sự, chính là chủ nhân Mệnh cát hung, cung vị này chính là chỗ trọng điểm khi suy tính Mệnh "Vận" một người. Lá số của Ngô mỗ Quan lộc tại cung Dần, can cung Mậu Thiên Cơ hoá Kỵ vừa vặn bay vào cung Mệnh lưu niên hai mươi bảy tuổi lại xung phá Lộc tinh năm sinh, việc bị bắt cũng không phải là ngẫu nhiên. Do đó trọng điểm của "Vận" hàng năm chỉ cần xem can cung này hóa tượng là có thể liếc qua thấy ngay. Tuy nhiên vận dụng ảo diệu vẫn cần kiêm xem bản Mệnh và đại hạn trọng điệp quan hệ.
Lá số nghi phạm Ngô Hải Minh:
Tiến một bước nói chính là cá tính thích trợ giúp huynh đệ bạn bè mà không chuyên chú sự nghiệp của mình. Đổi một góc độ khác để xem, bản Mệnh quản đại hạn, Mệnh Kỵ nhập đại hạn hai mươi ba đến ba mươi hai tuổi, biểu thị cái đại hạn này không tốt. Cung Mệnh đại hạn can Bính Liêm Trinh chuyển Kỵ bay vào cung Điền trạch bản Mệnh là cung Huynh đệ lưu niên hai mươi bốn tuổi, Liêm Trinh chính là tù tinh, Bính Thiên Đồng hóa Lộc bay vào Thiên di bản Mệnh là Tài bạch đại hạn, Phúc đức lưu niên. Cung Phúc đức lưu niên là cung Tử nữ của cung Nô bộc lưu niên. Theo nguyên lý Lộc là nhân Kỵ là quả có thể suy đoán lưu niên hai mươi bốn tuổi chính mình ở bên ngoài vì kim tiền mà cùng huynh đệ bạn bè chọc thị phi bị đi tù. Lý mỗ tu vi tư tưởng như thế nào thì có thể từ cung Phúc đức Canh Thái Dương hóa Lộc bay vào cung Tài bạch bản Mệnh xung phá Kỵ tinh năm sinh, Thiên Đồng hóa Kỵ bay vào Thiên di bản Mệnh xung Mệnh thì nhìn ra vì tiền ở bên ngoài hỗn. Nhưng vì Lộc nhập cung Tài bạch bản Mệnh can Bính, Lộc chuyển Lộc lại bay vào cung Thiên di làm Thiên Đồng trước kia hóa Kỵ giờ lại hóa Lộc, Kỵ nhập Thiên di bản Mệnh can cung Giáp, Kỵ chuyển Kỵ cùng bay vào cung Tài bạch làm Thái Dương trước kia hóa Lộc giờ lại hóa Kỵ, đây là tượng uổng phí suy tính hai phía không. Cần chú ý nhất chính là Tài bạch Bính làm Liêm Trinh hóa Kỵ, cung Thiên di Giáp làm Liêm Trinh hóa Lộc, có thể thấy con đường cầu tài đều không phải là chính đạo. Liêm Trinh là tinh diêu bị tù, dơ dáy bẩn thỉu, liệt hóa, không từ thủ đoạn. Lý mỗ Lộc tinh năm sinh nhập Tật ách, Khoa tinh nhập Phúc đức, cũng chủ một thân có nhân duyên, không tâm cơ, mọi thứ "cứ từ từ" không biết nặng nhẹ, rất dễ bị người lợi dụng. Càng có thể từ thất tinh định điểm ở Huynh đệ, can năm sinh tại Phụ Mẫu, năm sinh là cung Nô bộc, can cung Quý lại rơi vào cung Nô bộc, liếc qua thấy ngay. Cái gọi là một nhánh cỏ một điểm lộ, lá số khắp nơi hiển Thiên Cơ.
Bản án xác định là vô ý làm chết người để khởi tố.
Nhận xét
Đăng nhận xét