https://www.tiktok.com/@tuvitamthanh?_t=ZS-8vm6J3kKHTT&_r=1
Mọi người thấy hay có thể ủng hộ duy trì blog qua
STK: Vcb: 0171003478500 - Nguyen Thanh Tam
Momo: 0774981706. - Nguyen Thanh Tam
Nếu mọi người muốn xem thêm bài viết nào cứ liên hệ mình nha.
Zalo đặt lịch xem tử vi: 0774981706
Ai giết giáo sư Lý Nhã Bình của trường Khải Trí(phần 2) - Ông Phúc Dụ
Cái dụng cụ chuyển điện áp mà nhân chứng họ Liêu nói nghi phạm dùng để dự mưu giết người ở đâu? Cảnh sát Đài Trung cũng không xem trọng truy tra, sau khi ta lần mò mãi mới tra ra chỗ ở của mẹ đẻ nghi phạm vừa tái giá ở huyện Tân trúc, hướng kiểm sát trưởng xin lệnh lục soát thì quả nhiên ở nhà mẹ đẻ hắn tìm được cái dụng cụ chuyển đổi điện áp này, chứng thực lời khai của nhân chứng không phải là giả, cũng không phải là mang oán mà vu hãm. Lợi dụng thời điểm lục soát, điều tra mẹ đẻ và hàng xóm hiểu rõ quá trình trưởng thành và hoàn cảnh gia đình xã hội của nghi phạm. Đồng thời kiểm tra và ngăn cấm có thể lợi dụng dò hỏi đột phá tâm đề phòng giả tạo văn kiện, thư tín, danh thiếp và một bức ảnh của nghi phạm và con có bối cảnh có một chữ "Phật".
Điều tra kỹ càng sàn nhà, vách tường căn phòng mà nghi phạm thuê thì phát hiện ở trên vách tường trong phòng ngủ bên cạnh giường có dấu vết của hai chiếc dép lê, chụp ảnh lại làm chứng cứ. Điều tra kỹ càng cái xe chở hàng trong phân cục thì lấy được vài sợi lông tóc, gộp lại với lông tóc mà Lý lão sư mất tích lưu ở trên lược đi giám định so sánh.
Sau một tuần điều tra có kết luận, gặp mặt kiểm sát trưởng Trần Thụy Nghiêu, báo cáo kiểm chứng tình hình đề nghị gặp nghi phạm cũng như thỉnh cầu chỉ huy điều tra và giải quyết, lập tức thu hoạch được tán đồng và cổ vũ.
"Lúc nào gặp?" Trần kiểm sát trưởng hỏi.
Ta nói "Hiện tại là chiều thứ sáu không còn kịp rồi, ngày mai lại là lễ bái lục, chờ chúng ta quyết định rồi sẽ liên hệ".
"Càng nhanh càng tốt, tuy nhiên người này rất khó đối phó, hắn luôn luôn không nói hoặc cố ý giả ngu, nói không có câu nào có thể tin tưởng, bắt hắn thừa nhận sợ không phải chuyện dễ, dù sao ta giao cho các ngươi một cái chân sống, các ngươi đưa ta một cục dăm bông là được, chờ các ngươi cho ta tin tức tốt!" Trần Kiểm đi cùng hai người chúng ta tới cửa khôi hài nói lại tựa hồ mang theo ám chỉ "Hình cầu" có chút bất đắc dĩ.
Ta trả lời hắn một câu: "A Di Đà phật!"
Ta chọn ngày mà người trong nước gọi là quỷ tiết tức ngày ba tháng chín, ngày mười lăm tháng bảy âm lịch, cầm văn kiện đến phân cục cảnh sát vác nghi phạm về cục hình sự để thẩm vấn.
Nghi phạm từ lúc bắt đầu đã giả dạng làm một bộ dáng vô tội, chậm rãi giảo hoạt chống chế, luôn miệng biểu thị mình bị oan uổng.
Hỏi hắn vì sao lại vội vàng dọn nhà? Đáp gọi muốn tới nam bộ tìm việc làm. Hỏi hắn có rủ người khác lên kế hoạch dùng phương thức điện giật để giết người mưu tài hay không? Đáp là ơ nói đùa há có thể coi là thật. Hỏi hắn buổi sáng ngày mồng chín tháng bảy tại sai hành tung lại không phú hợp với lời vợ hắn? Đáp vợ hắn không biết hắn đã về nhà ở dưới lầu nấu đậu đỏ. Hỏi hắn vì sao dọn nhà mà lại không chuyển mấy đồ đạc mới mua để ở tầng một nhà Trác đi luôn? Vì sao không đòi Trác gia tiền thế chấp? Đáp sau này sẽ quay lại lấy. Hỏi hắn vì sao mua dụng cụ chuyển đổi điện áp? Đáp là để chính mình nạp điện sử dụng. Lúc này hắn hỏi lại ta tại sao lại nói hắn hiếp hoặc sát hại Lý lão sư? Đến đây thì việc thẩm vấn tắc tị.
Ta đành cải biến phương thức nói chuyện, cắt ý thở dài, lấy ngữ điệu nhẹ nhõm lại có vẻ quan tâm hỏi hắn: "Có lẽ ngươi thật vận khí không tốt mới gặp phải loại sự tình này, ngươi có tin vận mệnh hay không? Ngươi có biết ngày sinh tháng đẻ âm lịch của mình không? Ta có thể giúp ngươi nhìn xem cái Quan Phù này sẽ còn bị giam bao lâu nữa?"
Hắn rất kì lạ nhưng cũng tựa hồ chờ mong xem kết quả kiện cáo của mình, liếc mắt mắt nhìn ta r rồi nói ngày sinh tháng đẻ của mình, ta bảo đồng sự tạm thời mở còng tay cho hắn rồi đưa cho hắn một cốc nước trái cây, nhằm hòa hoãn phòng tuyến tinh thần đang căng thẳng của hắn, quanh co xuất kích.
Ta bài xuất lá số của Lâm Nhân Đài như sau:
Ta phân tích nhân cách phẩm chất như sau: Lộc năm sinh, Liêm Trinh tọa bản Mệnh lại tự hóa Kỵ thành Lộc Kỵ chiến khắc, là Kỵ xuất, kéo theo nhập Thiên di hội Quyền năm sinh, chủ cá tính lên xuống không chừng, tài vận cũng lên xuống không thuận. Giỏi tâm cơ, ở bên ngoài sẽ xúi giục người khác tranh chấp với nhau. Lấy Lộc chuyển Lộc xem xét nguồn gốc, can cung của Lộc năm sinh là Bính, làm Thiên Đồng hóa Lộc bay vào cung Điền trạch, người này có quan hệ với nhân tố gia đình. Mà cung Điền trạch lại tự hóa Quyền, Thiên Đồng là phúc tinh, là tinh diệu lười biếng, người này sống kiểu ảo tưởng, hết ăn lại nằm, nghĩ mọi thủ đoạn để kiếm chác. Kỵ năm sinh Thái Dương tinh tọa cung Nô bộc, cung Nô bộc chủ bạn bè, đồng sự, Tật ách của phối ngẫu, Tài bạch của Tử tức, Phúc đức của Điền trạch, chủ không được bạn bè, vợ trợ giúp, phiền não về chi tiêu của con cái, phiền não về chi tiêu của gia đình vân vân. Kỵ chủ tự "Tâm" của “Bản thân", chủ không thuận, chủ thiếu nợ, chủ tiếc tình, chủ thiếu, chủ úc trệ. Lấy Kỵ chuyển Kỵ để thẩm tra nơi phát ra, can cung Kỵ năm sinh là Kỷ, làm Văn Khúc tinh hóa Kỵ bay vào cung Quan lộc bản Mệnh, sự nghiệp, công việc của người này không như ý. Cung Tật ách của nghi phạm có tọa Thiên Cơ, Thiên Hình nhị tỉnh, Thiên Cơ chủ giỏi tâm cơ, thiết kế, kế hoạch, Thiên Hình chủ hình ngục, thị phi, huyết quang, hỏa tinh. Can cung Tân, làm Cự Môn tinh hóa Lộc bay vào cung Huynh đệ bản Mệnh, làm Văn Xương tinh hóa Kỵ bay vào cung Phu thê. Cự Môn Tinh chủ khẩu tài, sĩ diện, thị phi. Hóa Lộc nhập cung Huynh đệ, chủ hay tán nhảm với bạn bè, không giữ mồm miệng, hay nói khoác. Hóa Kỵ nhập cung Phu thê, Phu thê chủ phối ngẫu, chủ người khác phái. Văn Xương tinh chủ văn thư, khế ước, cam đoan, giấy tờ chủ quyền. Hóa Kỵ chính là biểu thị tại những phương diện này xảy ra tình trạng mà đối với hắn bất lợi. Cung bản Mệnh của nghi phạm có tọa Liêm Trinh, Liêm Trinh chính là chủ tù tinh, liệt hóa (cường liệt thay đổi) tinh, đào hoa tinh, háo sắc lại khó thuyết phục. Cung Phúc đức tọa Thất Sát, Lộc Tồn nhị tinh, Lộc Tồn là Quả Tú tinh, Thất Sát là sát tinh, dễ xung động, tinh diệu xung động và tinh diệu mẹ goá con côi lại đồng độ với cung tạo hóa (Phúc đức) của tinh thần vị, liền sẽ trở nên có suy nghĩ âm độc tàn nhẫn. Can cung Bính làm Liêm Trinh hóa Kỵ nhập bản Mệnh, bản Mệnh tự hóa Kỵ là thoái mã kỵ chính là tứ dụng, Kỵ này thoái hai cung lạc cung Phu thê bản Mệnh xung cung Quan lộc, cung Quan lộc là cung Phúc đức của cung Phúc đức. Đó là người tính không bằng trời tính, ác giả ác báo, hại người hại mình, hết thảy đều là uổng công.
Tiên thiên của nghi phạm hình khắc cực nặng, tâm tính phản phúc, nếu không biết về phẩm chất của hắn, người bình thường rất khó nếu không có chút chứng cứ nào có thể bắt hắn nhận tội. Nhưng mà lấy đẩu số diễn dịch, rất dễ hiểu rõ thế giới tâm linh hỉ kỵ, mà lấy mâu đâm thuẫn. Cung bản Mệnh, cung Phúc đức, cung Tật ách của nghi phạm đều hóa Kỵ bay vào Phu thê bản Mệnh, phối ngẫu và bằng hữu khác phái là chỗ trí mạng. Mà cung bản Mệnh và cung Phúc đức đều hóa Lộc bay vào cung Điền trạch, cho nên lấy hoàn cảnh gia đình, lục thân đối đãi, phải chăng tưởng niệm nhi tử, phải chăng nguyện gánh chịu nghiệp chướng từ nhi tử, lấy tình động. Nhân chứng họ Liêu là mâu, gia đình nhi nữ là thuẫn. Kỵ là mâu, Lộc là thuẫn. Cho nên đẩu số nói "Kỵ xung phá Lộc là phá cục".
Ta lập lá số của hắn, tâm lý đã nắm chắc, nhưng cố ý không nói gì mà nhìn chằm chằm vào hắn, hắn cũng dùng thần sắc chờ mong lại sợ bị thương tổn nhìn ta. Ta nói: "Coi như ngươi cũng là người đáng thương, ngươi cả đời long đong, lục thân không dựa vào, duyên mỏng với bố mẹ, từ nhỏ đã không có gia đình ấm áp, đúng hay không?" Hắn mặt không thay đổi cúi đầu xuống. Ta nói: "Cũng bởi vì quan hệ xấu với cha mẹ, tinh thần bất lực, mà trở nên bất kể phương pháp thủ đoạn, một lòng muốn tranh lấy tiền tài thỏa mãn chính mình, cũng bởi vì mệnh cách tiềm ẩn phẩm chất như thế, cũng khiến cho ngươi thường xuyên kiện cáo quấn thân. Không chỉ có như thế, hiện nay ngươi cũng không được anh chị em và mẹ quan tâm. Vụ kiện cáo này người chạy không thoát, cũng không có khả năng thả ngươi ra, bất quá ta xem cuối cùng vẫn không có chết, vẫn là có cơ hội ra được".
Lúc này cảm xúc của nghi phạm dần dần lộ vẻ kích động, nước mắt chảy đầy mặt, ta lập tức ám chỉ đồng sự đem nữ nhân chứng Hoàng tiểu thư mời vào gặp nghi phạm đối diện để an ủi và khuyên bảo. Ta đem bức ảnh nghi phạm ôm con tìm được trong nhà mẹ của hắn mà bối cảnh có một chữ "Phật" đưa ra cho hắn xem, hỏi hắn phải chăng tưởng niệm nhi tử? Phải chăng tin phật? Phải chăng nguyện ý nhi tử cũng không có bố mẹ, giống như ngươi khi còn bé hay không? Có tin tưởng oan oan tương báo nhân quả hay không?
Nghi phạm đột nhiên gục xuống bàn tay ôm đầu lẩm bẩm nói: "Ta nên làm thế nào, ta ngồi tù đều ngồi rồi!" Lúc này Hoàng tiểu thư bỗng nhiên lấy ngón tay chỉ vào nghi phạm lớn tiếng nói: "Đại tỷ biết là ngươi làm, ngươi tại sao lại hồ đồ như thế! Người đã làm chuyện sai, phải dũng cảm nhận sai lầm, đại tỷ nhất định giúp ngươi chiếu cố nhi tử, ngày mai mang nhi tử tới gặp ngươi, đừng để nhi tử vì ngươi gánh chịu nhân quả được không?" Ta thấy nghi phạm biểu lộ mờ mịt cúi đầu không nói, nên hỏi hắn: "Ngươi biết hôm nay là thời gian gì không?" "Ta không biết, ta ngay cả ngủ cũng đều ngủ không yên, làm sao mà nhớ được thời gian gì" Hắn trả lời. "Hôm nay là ngày mười lăm tháng bảy âm lịch, tết Trung Nguyên, là ngày lễ tế bái cô hồn dã quỷ, ngươi tin tưởng báo ứng sao?" Ta hỏi hắn, hắn như có điều suy nghĩ muốn nói lại dừng lại. "Cái chữ này là cái gì?" Ta xuất ra tấm ảnh tìm thấy tại nhà mẹ đẻ hắn chỉ vào chữ "Phật" hỏi hắn. "Phật!" Hắn trả lời. "Ngươi và nhi tử tại đâu mà tìm được cái phật tự có bối cảnh này?" "Ta quên." "Ngươi là có hay không thường đến chùa miếu bái lễ?" "Phải!" Hắn trả lời, ngữ khí cũng biến thành thấp thẩm bất lực. "Ngươi đã tin Phật lại vô ý có thể cùng phật tự hợp chiếu, cái này biểu thị ngươi có phật tâm phật duyên, tục ngữ nói trên đầu ba thước có thần minh, ngươi giết chết Lý Nhã Bình, có thể lừa gạt được người khác nhưng không lừa được chính mình và thần phật, huống chi ngươi vừa nhắm mắt thì cái bóng của Lý Nhã Bình liền sẽ hiển hiện, đã tin Phật thì cũng không nên để cho Lý Nhã Bình mãi là cô hồn dã quỷ, miễn cho quỷ mị oan hồn quấn thân suốt đời sống ở bất an"
Ta nói còn chưa có xong, nghi phạm đột nhiên lấy tay ôm đầu nhắm mắt lại thì thào nói: "Các ngươi cứu ta, ta không biết sao lại biến thành dạng này!" "Chúng ta nhất định giúp ngươi, người chết đã chết, chỉ cần ngươi nói cho ta ngươi đem Lý lão sư chôn ở đâu, để bọn ta tìm ra thi thể, để an ủi vong linh cô ấy, mà quan toà cũng sẽ cho ngươi cơ hội ăn năn hối lỗi, ngươi suy nghĩ một chút hôm nay là tết Trung Nguyên, sự tình Linh giới, đừng tưởng rằng ngươi không nhìn thấy là không tồn tại, cô ấy khả năng đang đứng cạnh ngươi nhìn xem ngươi còn có lương tâm hay không".
Nghi phạm song quyền nắm chặt, cắn môi, hiển nhiên thiên nhân giao chiến, tâm đề phòng đã bị đột phá. Ta xem thời cơ không thể mất, nhỏ giọng hỏi hắn: "Có phải là đầu tiên ngươi giật điện cho cô ấy bất tỉnh rồi lại cưỡng gian hay không?" "Ta không có cưỡng gian cô ấy!" Hắn vội vàng trả lời. "Không có cưỡng gian cô ấy thế sao trên vách tường trước giường có lưu dấu vết dép lê? Không phải là khi ngươi ôm cô ấy vào phòng cưỡng hiếp, cô ấy giãy dụa lấy hai chân đá phải vách tường lưu lại dấu vết sao?" "Không phải, ta chỉ thích tự thủ dâm, không thích cái kia!" "Lừa gạt ai?" Ta nói. "Vợ ta biết, cô ấy đều cười ta từ sướng" Hắn cấp bách giải thích. "Như vậy ngươi dùng búa sắt đánh chết cô ấy?" Ta hỏi. "Không phải, ta chỉ là trốn ở bên cạnh xem!" "Xem cái gì?" Ta cảm thấy kỳ quái. "Ta sẽ không nói, ta xem bọn họ đánh nhau rất sợ hãi, chờ một hồi hắn gọi ta đến hỗ trợ ta mới đi vào". "Hắn là ai? Là ngươi mời tới giúp đỡ?" Đồng sự cùng thẩm vấn và ta không hẹn mà cùng hỏi. "Ta không biết, các ngươi phải cứu ta!" "Nhất định giúp ngươi! Nhưng ngươi cần nói ra hắn là ai chúng ta mới có thể tìm được hắn" Ta nói. "Ta cũng không nhận ra hắn, các ngươi tìm thế nào?" "Ngươi không biết hắn sao khi sát hại Lý lão sư thì lại bảo ngươi hỗ trợ?" Ta hỏi. "Lúc ta tới đó, bọn hắn đã đánh nhau!" "Nhà là ngươi mướn, ngươi lại không biết hắn là ai, ngươi không cho hắn chìa khoá mở cửa thì hắn sao có thể đi vào nhà! Là ngươi tìm đến hỗ trợ mưu hại Lý lão sư đúng không?" Ta hỏi. "Không có!" Nghi phạm lại phủ nhận. "Như vậy tại sao hắn lại bảo ngươi hỗ trợ?" Ta lớn tiếng chất vấn hắn. “Đừng có chối quanh, ngươi muốn chúng ta cứu ngươi cũng không cân nói dối, ngươi không giật điện cô ấy cũng không có hiếp cô ấy thì nhất định là dùng búa sắt đánh vào đầu cô ấy rồi?" "Không phải!" "Ngươi có cởi sạch quần áo cô ấy hay không?" "Không có!" Nghi phạm vội vã biện bạch. "Ta không tin!" Ta cố ý lấy giọng điệu mỉa mai nói. "Các ngươi không tin lời của ta, chờ đào được thi thể các ngươi sẽ biết" "Lý Nhã bình mặc quần áo gì trên người?" "Ta nhớ hình như là quần đùi, áo cũng là ngắn"
Tâm lý đề phòng của nghi phạm đã được giải, mà đoạn đối thoại trên cũng đã được máy ghi âm ghi lại toàn bộ, đồng thời cũng ghi lại lời nghi phạm chậm rãi khai đã giết Lý Nhã Bình như thế nào. Nguyên lai nghi phạm mưu toan cướp sổ đỏ cái nhà của Lý Nhã Bình, để sau đó đăng báo lừa đảo bán nhà, vào buổi sáng ngày chín tháng bảy có điện hẹn Lý Nhã Bình xuống lầu, đợi Lý nữ đi vào trong phòng thì đột nhiên tập kích Lý nữ. Nghi phạm nói dùng tay phải bóp cổ Lý nữ khiến cô ấy không thể kêu to, dùng tay trái tóm tóc Lý nữ ấn vào tường, đợi Lý nữ xụi lơ hôn mê ngã xuống đất thì lấy chân phải dẫm vào cổ Lý nữ cho đến khi thất khiếu chảy máu. Mắt đã thất thần, đầu lưỡi thè ra thì mới buông lỏng chân đi ra bên ngoài đem xe chở hàng chuyển nhập trong phòng, lấy ra dây diện định dùng để giật điện quấn chặt cổ Lý nữ rồi lại đem thi thể để vào một cái túi chăn bông đã chuẩn bị xong ôm vào xe hàng chở đến Trúc Sơn để chôn.
Mặc dù nghi phạm đã tự mình thừa nhận phạm án, nhưng không tìm được "Vật chứng" duy nhất là thi thể thì vẫn còn quá nhiều biến số, bản án còn chưa được tính là phá án và bắt giam. Ghi chép xong mọi thứ thì đã 6h chiều, trời lại mưa rào xối xả, vẫn hoả tốc áp giải nghi phạm đến thẳng Trúc Sơn. Nơi đó cực kỳ khó đi, nếu không có nghi phạm dẫn đường thì chẳng ai có thể phát hiện được nơi hoang giao dã địa đó chôn oan hồn một vị nữ giáo sư. Khi đến thì đã tối muộn nhìn chẳng rõ, trời mưa đường trơn nước ở khe núi chảy xiết, qua hơn nửa giờ tìm kiếm, đồng sự đều một thân ướt đẫm, nhưng vẫn không thể nào tìm được địa điểm xác thực chôn thi thể. Bất đắc dĩ phải hỏa tốc đem nghi phạm trở lại Đài Bắc nhốt vào trại tạm giam. Màn đêm buông xuống cả đêm chưa ngủ, lo lắng một đêm tỉnh lại nghi phạm lại giở quẻ không nói ra địa điểm chính xác chôn thi, lo lắng hơn nữa là trước đó không lâu có lần bão mưa to có thể khiến thi thể bị xói mòn cuốn đi, làm sao có thể giao phó?
Sáng ngày thứ hai từ trại tạm giam Đài Bắc đưa nghi phạm chạy thẳng đến Tân Trúc, sắp đến thì ta ra hiệu lái xe cố ý chạy qua địa điểm tìm thi đêm qua, để thăm dò hư thực nghi phạm. Lúc này nghi phạm thò đầu ra bên ngoài nhìn quanh liên tục nói: "Không đúng không đúng, quá xa, không xa như thế, quay về đi!". Đợi xe chậm rãi quay lại, nghi phạm nhìn bên ngoài nói: "Chính là chỗ này không sai!". Quả nhiên là chỗ hôm qua đã tìm.
Dừng lại ở bờ ruộng sườn núi lội nước qua khe núi, đến một mảnh đất trống lộn xộn trong rừng trúc, vì bão thủy tai xung xoát, mặt đất đã có biến động, nhất thời vẫn không có biện pháp phân biệt địa điểm xác thực, chợt nghe tổ trưởng tay cầm một cây trúc tự lẩm bẩm: "Lý lão sư cô nếu có linh liền mau để chồng cô tìm được cô đi!". Ước chừng qua hơn mười phút tìm kiếm thăm dò, cây gậy trúc trên tay tổ trưởng đột nhiên chọc vào một khối đá rồi phát xuất một tiếng "Ba!" thanh thúy. Tổ trưởng nói: "Thế nào có tảng đá?". Lúc này nghi phạm ở một bên lập tức trả lời nói: "Đúng rồi, ta có dùng một khối đá để chặn thi thể!". Tinh thần mọi người không hẹn mà nghĩ về người đã tạ thế, hợp lực đem tảng đá đẩy ra sau, quả nhiên lộ ra một cái túi màu lam, giòi màu trắng lúc nhúc bò ra bên ngoài, hơi thối của thi thể cũng thoát ra. Đào được thi thể hư thối, Trác tiên sinh nhìn thấy quần áo của thi thể, xác nhận là Lý Nhã Bình đã thất tung gần hai tháng, nghi phạm cũng lập tức vỗ tay quỳ xuống hướng người chết sám hối, nhưng mà hết thảy đều quá trễ. Thân là cảnh sát hình sự, nhiều chuyện xảy ra mà cạn kiệt tâm trí, ngay trong nháy mắt này được các bên thừa nhận. Tiếc nuối nhất là, cũng khẳng định hai gia đình khó mà bù đắp bi thương.
Nhận xét
Đăng nhận xét